Xã Trung Thành huyện Đà Bắc có khoảng 80% dân số là người dân tộc Tày. Những năm trước đây ở mảnh đất nghèo khó này, trẻ em chỉ thường quen với lấm lem bùn đất hơn là việc cắp sách tới trường, quen cầm cục đá ném tổ chim hơn là cầm cây bút chì tập viết, quen “nghé ọ” gọi trâu bò về chuồng hơn là ê a những âm vần đầu tiên trong bảng chữ cái. Ngay cả các bậc phụ huynh cũng ít người ý thức được tầm quan trọng của việc học chữ, nên chẳng có mấy nhà định hướng cho con cái theo học đến nơi đến chốn. Để vận động con trẻ bám lớp bám trường, điều tất yếu mà thầy cô giáo nơi đây phải làm là vượt dốc, băng đèo đến tận nhà thuyết phục cả phụ huynh lẫn học sinh, không kể mưa rừng hay sương núi…
Năm 2006, với vốn kiến thức của mình, thầy Chôm bắt đầu dạy chữ Tày cổ cho những học sinh trong xã. Bằng sự khéo léo lồng việc dạy tiếng Tày vào những tiết học của môn tiếng Việt, kết hợp “dạy chữ” với “dạy đạo” để truyền dẫn cho các thế hệ học trò của mình ý thức về cội nguồn và văn hoá truyền thống. Đến nay, lớp thầy đã có gần 100 học sinh nhận chứng chỉ biết đọc và viết chữ Tày do Bộ Giáo dục và Đào tạo cấp. Thầy cho biết: Năm 2010, 2 khóa ở xã tôi đã bế giảng, trao chứng chỉ cho 32 học sinh biết đọc và biết viết chữ Tày cổ. Đặc biết, vừa qua, thầy cũng đã hoàn thành 3 khóa dạy chữ Tày cổ ở Trung tâm Giao dục thường xuyên tỉnh Hòa Bình. Hơn thế nữa, thầy Chôm mở lợp tình nguyện không thu một đồng kinh phí, mặc du gia đình còn gặp nhiều khó khăn.
Em Lương Thị Thu Hằng, ở xã Yên Hòa, huyện Đà Bắc (Hòa Bình) chia sẻ với chúng tôi, bBản thân em là người Tày, trước kia chỉ biết nói tiếng Tày chứ không biết đọc và viết chữ Tày. Thời gian vừa qua, em có theo học khóa dạy chữ Tày cổ của thầy Chôm. Với kinh nghiệm giảng dạy của thầy, chỉ trong thời gian ngắn em đã biết đọc và viết chữ Tày cổ. Ước mơ của em là muốn trở thành cô giáo để truyền lại những những kiến thức đã học cho thế hệ học sinh sau này biết được bản sắc và truyền thống văn hóa Tày. Còn riêng với thầy Chôm thì ước sao sau này mỗi gia đình ở quê hương Đà Bắc đều có một máy tính nối mạng Internet, người Tày sẽ thường xuyên trao đổi thông tin trên mạng, trong đó sẽ sử dụng chữ Tày như là một trong những phương tiện ngôn ngữ được sử dụng thường xuyên và hiệu quả.
Nhọc nhằn là vậy, nhưng với lòng nhiệt huyết gìn giũ chữ Tày cổ, thầy Chôm đã tự nguyện mở lợp dạy chữ Tày cho người dân trong vùng. Bản thân thầy Chôm cũng là một người thầy giáo gốc Tày Đà Bắc dạy trường Tiểu học xã Trung Thành, nên thầy luôn tâm niệm: Người Tày phải biết tiếng Tày, không biết thì phải học, người đã biết phải chỉ dạy cho người chưa biết để cùng nhau xây dựng một cộng đồng dân tộc Tày đoàn kết và đậm đà bản sắc văn hoá. 15 năm dạy học, thầy giáo Lường Đức Chôm đã dồn nhiều tâm huyết vào việc tìm hiểu văn hoá dân tộc Tày. Thầy vẫn thường nói: Học chữ là học làm người, có hiểu được văn hoá dân tộc mới có thể giữ gìn và phát huy hiệu quả những giá trị cao quý của văn hoá dân tộc. 15 năm dạy học của thầy Chôm đồng nghĩa với 15 năm miệt mài nghiên cứu và biên soạn bộ giáo trình dạy chữ Tày.